Những ngày trước đọc bài " Mùa thu và nổi nhớ " của Hùng làm tôi cũng muốn nói đến mùa thu nơi tôi ở. Montréal và Paris cách nhau hàng ngàn cây số nhưng có lẽ thời tiết cũng gần giống nhau.
Mùa thu Paris
Trời buốt ra đi
Hẹn em quán nhỏ
Rưng rưng rượu đỏ tràn ly
Mùa thu đêm mưa
Phố cũ hè xưa
Công trường lá đổ
Ngóng em kiên khổ phút, giờ
Mùa thu âm thầm
Bên vườn Lục-Xâm
Ngồi quen ghế đá
Không em buốt gía từ tâm
Mùa thu nơi đâu ?
Người em mắt nâu
Tóc vàng sợi nhỏ
Mong em chín đỏ trái sầu
Mùa thu Paris
Tràn dâng đôi mi
Người em gác trọ
Sang anh, gót nhỏ thầm thì
Mùa thu Paris - Cung Trầm Tưởng
Mùa thu là đề tài phong phú gợi ý cho văn thi nhạc sĩ làm thơ viết nhạc
Em có nghe mùa thu
Lá thu rơi xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Dẫm trên lá vàng rơi
Em có nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức
Em có nghe rạo rực
Nổi lòng người chinh phu
Chắc chỉ có thi sĩ mới " nghe " được mùa thu đến thôi
Chỉ trừ mấy ngày nay trời vừa vào thu mà sao cái lạnh lại đến sớm như mùa đông. Hôm qua trời còn mười hai mười ba độ, sáng nay đã xuống tới âm ba độ. Cây cỏ đều phủ một lớp sương mỏng trắng xóa
Thưa em
Chỗ tôi ở, mùa thu mây giăng lối
Lá thay màu, cây cối lạnh sương đêm
Trăng vẫn đấy, mà hình như nghe lạ
hay cũng vì, còn thiếu một người xa
Và thưa em
Chỗ em ở, có quen hay còn lạ
Cây có buồn, lá đổ mùa thu qua
Trăng có về, hồn trăng lên đôi mắt
Hay cũng là, em thiếu người như ta
Vâng em ạ
Nơi tôi ở, những buồn vâng em ạ
Xe cộ đầy, qua lại khắp đường xa
Mà tình người, hình như xa vắng quá
Dẫu đổi mùa, cũng chỉ tháng ngày qua
Thưa em ạ
Nơi em ở, tình người thân hay lạ
Và những buồn có chở khắp đường xa
Mùa có đổi, thu về thân phố xá
Ðêm tình người, sáng đủ hồng Nguyệt Nga
Mùa thu nơi đây - Quách Cường
Mùa thu ở trời tây này ảm đạm lắm, buổi sáng sương mù phủ kín mặt đất, chỉ nhìn thấy hơn mười mét trước mặt. Phải đợi tới hơn mười giờ mới thấy mặt trời, đôi khi cả ngày chỉ thấy màu xám xịt, mặt trời hôm đó đi vắng suốt ngày. Bước chân khách bộ hành vội vã hơn, những cái áo cánh đủ màu sắc được thay bằng chiếc áo măng tô mỏng màu sậm. Quán cà phê đã dọn bàn ghế vào phía trong, những cây dù che nắng đem cất đi. Mùa thu ở tây thường đi đôi với mùa gió lớn. Trong bài hát nào đó " trời thu Paris, suốt đời làm chia ly ". Mùa thu để sửa soạn cho mùa đông, trái cây hái vào để trong hầm, mang củi về để chuẩn bị đốt lò sưởi mùa đông. Những cánh đồng lúa mì đã gặt hái, rơm bó lại thành từng cuộn mang về trang trại, đó là thức ăn của gia súc suốt mùa lạnh. Có những ngày vào rừng vừa đi dạo vừa hái nấm. Nói chung thì đối với tôi mùa thu chẳng thú vị gì cả vì đó là báo hiệu cho mùa đông lạnh lẽo dài đằng đẳng sắp tới
Còn mùa thu ở Sài gòn thì sao nhỉ ? Tôi xa nhà lâu quá rồi nên không còn nhớ mùa thu ở quê nhà ra sao. Chỉ còn biết qua những đoạn thơ của thi sĩ vịnh cảnh thu thôi. Hình như " miền nam mưa nắng hai mùa " không có những thay đổi đáng nói khi thu sang. Cây vẫn xanh màu lá, trời vẫn oi nồng. Ngoài cái mưa của trời thu không đến bất chợt và như trút của mùa mưa, cảnh vật vẫn vậy. Ấy vậy mà những thi sĩ dựa vào cảnh tình nào để thả tâm hồn cho thơ ? " Bởi nàng Thu là chị của nàng Thơ " ( Mùa thu đã về - Vũ Hoàng Chương )
Độ còn đi học, mùa thu là để đánh dấu cho hè tàn, là mùa tựu trường, là bắt đầu cho một năm miệt mài với sách vở, là trở lại với những gặp gở bạn bè sáng chiều
Lá vàng rơi rớt sân trường cũ
Báo hiệu mùa thu đã đến rồi
Mùa thu vàng lá vàng mong đợi
Mang cả ưu tư cả ngậm ngùi
Mùa thu năm cũ chốn quê xa
Theo bước chân cha đến trường nhà
Rồi theo năm tháng dần kỉ niệm
Chất cả trong tim những ánh tà
Mùa thu cho phượng hết trổ hoa
Cho tháng ngày xa bạn cũng qua
Cho ngày tựu lớp thầy cô cũ
Hớn hở vui mừng rộn tiếng ca
Mùa thu - Khánh Trang
Tôi còn biết mùa thu qua bài thơ của Nguyễn Khuyến
Thu Điếu
Ao thu lạnh lẽo nước trong veo
Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo
Sóng biếc theo làn hơi gợn tí
Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo
Tầng mây lơ lững, trời xanh ngắt
Ngõ trúc quanh co, khách vắng teo
Tựa gối ôm cần lâu chẳng được
Cá đâu đớp động dưới chân bèo
Một ngày nào đó tôi sẽ trở lại việt nam để nhìn lại mùa thu, hay bất cứ mùa nào, trên quê hương tôi Mùa thu về lại quê nhà - Hồ Ngạc Ngữ
Đẫm trong cỏ, gió và ký ức
Người nhớ quê về lại quê nhà
Bến giậu, khóm cúc vàng
đang nở
Một khoảng trời biêng biếc
ngày xưa.
Một khoảng trời bàng bạc tuổi thơ
Con nghé giỡn trên đồng cỏ dại
Cô gái nhỏ giắt hương hoa trái
Dẫn mùa thu đi dạo quanh vườn.
Chớm heo may trên những
con đường
Màu nắng ấm ủ vào hoa cúc
Màu son đất giấu trong
lồng ngực
Màu cỏ non mắt biếc ai nhìn.
Bay dịu dàng trong cõi
mênh mông
Tà áo lụa quyện vào mây trắng
Xin cảm ơn bước chân thầm lặng
Mang mùa thu trở lại sân trường.
Người đi hoài chẳng hết làn hương
Một khóm cúc nở bên hàng giậu
Những ngày thu xanh màu thơ ấu
Thơm ngát từng trang vở
yêu thương.