Overblog
Editer l'article Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
24 février 2008 7 24 /02 /février /2008 19:51
Anh Loan : Thanh à, lâu quá không gặp mầy. Có chuyện gì mà mầy im hơi lặng tiếng vậy ?

         Ngọc Thanh : từ đầu năm tới giờ tao bịnh nặng quá Loan à. Mà bịnh của tao cũng kỳ lạ lắm, buổi sáng tao thức dậy càng ngày càng trễ, ban đầu thì thấy đã đến giờ dậy đi làm nhưng nghĩ thôi nhắm mắt thêm năm phút nữa cũng không muộn. Rồi dần dần cho tới bây giờ thì đến chổ làm luôn luôn trễ hơn nửa tiếng so với bình thường. Trong ngày thì vẫn phải làm những công việc bắt buộc, nhưng đi đứng cách nào cũng thấy êm ẩm cả người. Chỉ có một cách ngồi bó gối trước mặt ly trà nóng thì mới thấy khỏe được đôi chút. Cái đáng lo nhất là hễ mở máy lên, ngồi trước màn ảnh là ớn lạnh cả xương sống, tay chân đều bủn rủn. Ban ngày không còn sức để viết lách, tao tự nhủ thôi để buổi tối sau khi xong hết công việc thì chắc đầu óc thoải mái hơn. Nhưng đến lúc đỏ đèn thì mắt lại hoa lên, không nhìn thấy cái gì ra cái gì, chỉ biết phân biệt cái gối và cái mền thôi. Tao đã đi gặp nhiều bác sĩ nhưng người nào cũng lắc đầu và bảo về nhà chờ thôi. Mầy coi đó, bác sĩ mà còn chê thì tao càng thất vọng.

         Rồi một hôm tình cờ nói chuyện với một người quen cũng trạc tuổi bọn mình, tao bèn trình bày căn bịnh của mình. Nghe tao nói xong ông ấy phá ra cười, thấy tao trố mắt hoảng hốt, ông ấy hạ giọng an ủi bảo tao chờ thôi. Tao nói " nhiều bác sĩ cũng đã bảo tôi chờ, mà chờ cái gì mới được chứ ? ". Lúc đó ông bạn mới giải thích " chờ mùa xuân chị ạ, trời đất đang vào mùa đông, mà những người như chị và cũng vào cở tuổi này thì chỉ có cách phải ngủ cho qua hết mùa đông, tới mùa xuân mới " hồi sinh " đó mà "

         Nghe ra thì tao mới vở lẽ, chắc đúng là như vậy rồi, chắc là mình mang cái bịnh này rồi, cái bịnh mà không biết theo khoa học có cái tên nào trau chuốt không, chứ trong dân gian mình gọi là bịnh " làm biếng "

         Vậy chắc tao phải viết thư hỏi đám bạn bè mình, đa số là cùng lứa tuổi, có ai đã mắc phải bịnh này và đã qua khỏi thì gởi cho tao vài liều thuốc dùng tạm trong khi chờ đợi mùa xuân tới vậy

                                                              NgọcThanh

Partager cet article
Repost0

commentaires