Nếu bạn nào hôm nay vào trang blog đọc bài " Vẫn còn mơ .." của Anh Loan thì chắc không hiểu trời trăng gì cả. Chẳng là như vầy : hôm qua ngồi nhà thấy nhớ bạn bè quá tôi mới viết một mail gởi hết cho mọi người nói về giấc mơ của mình, không ngờ bạn bè lại hưởng ứng thiệt, và vài bạn đã trả lời thư của tôi như Anh Loan, Lý Hoàng Tùng, Thùy Dương. Bởi vậy hôm nay tôi xin đăng lại bức thư của mình lên trang blog cho mọi người cùng đọc. Nếu các bạn biết được bạn nào không có phương tiện nhận mail của tôi thì xin kể lại cho các bạn ấy biết với
Các bạn thân mến,
Từ ngày anh Minh, ông xả tôi, về VN được các bạn đón tiếp niềm nở và thấy bạn bè mình thân thiết nhau quá, bây giờ trở qua đây anh cứ nhớ đến bạn bè và mong có ngày lại được gặp lại các bạn một lần nữa. Tôi có đề nghị hay là để năm sau tụi mình về một lượt để kỷ niệm ba mươi năm ra trường Thạnh Mỹ Tây. Anh Minh liền nghĩ ngay đến việc tổ chức một ngày kỹ niệm thật long trọng cho bạn bè mình. Đó là tổ chức một đêm văn nghệ tại trường củ của tụi mình. Những nghệ sĩ trình diễn sẽ là các " cụ " học sinh của Nguyễn Duy Khang - Thạnh Mỹ Tây, khán giả sẽ là học sinh lớp đàn con cháu của chúng ta.
Những nghệ sĩ sẽ là Lai Ngọc Hải với những " Bài không tên "
Anh Loan và Ngọc Nga sẽ tổ chức lại màn thi hoa hoa hậu quốc tế
Ngọc Thanh sẽ tụ họp các bạn Trung, Sáu, Tĩnh, Kiều Duy, Tuyết Vân...múa bài " Nối vòng tay lớn " , màn múa của khóa năm Y tế ba mươi năm trước
Tôi sẽ mời Đinh Ngọc Toàn trình diễn bản " Tía em hừng đông đi cày bừa "
Tất cả chúng ta sẽ họp ca bài " Ngày đá đơm bông "
Và tất cả con cái của mình ( con gái Hân, con gái Diêu, con gái Sáu, con trai Dân, con trai Dương, v,v...) cùng trình diễn bài " Áo lụa Hà đông ", " Trả lại em yêu ".....chẳng hạn
Anh Minh sẽ gởi bài cho các bạn tập trước, khi nào về vn thì mướn giàn nhạc, âm thanh, ánh sáng...; anh Minh có thể đứng ra điều khiển ban nhạc
Bích Diêu sẽ nói với ban giám hiệu nhà trường cho mình mượn sân trường Gia định để tổ chức, Diêu đứng gác cổng bán vé vào cửa, lấy rẻ thôi, khoảng 10000 đồng một vé, chia cho trường phân nữa, phân nữa mình gây quỹ cho bọn mình. Bích Diêu còn có thể bắt tên nào mang dép để lấy thêm tiền phạt
Đây là dịp để nhà trường lấy tiếng vì có các " cụ " học sinh của trường về thăm và làm vẽ vang cho nhà trường
Nếu các bạn có ý kiến gì khác thì cho biết với nhe....
....Đúng ra là hôm nay, chủ nhật, ngồi nhà, ngoài trời thì mưa lất phất, cái mưa của đầu mùa thu, vừa lành lạnh vừa buồn ảm đạm nên mình ngồi mơ mộng viết cho bạn bè. Biết đâu giấc mơ sẽ có ngày thành sự thật . Chỉ có điều hy vọng sự thật sẽ không đến trong ba mươi năm nữa, lúc đó thì tui không biết còn đủ sức ngồi coi văn nghệ không chứ đừng nói là làm văn nghệ
Thân chào tất cả các bạn
----------------------------------------------------
Và Anh Loan, Hòang Tùng và Thùy Dương đã trả lời cho tôi như sau :
Không biết tại sao Thanh không đăng bài này lên trang Blog để các bạn cùng đọc mà lại gởi qua email , Loan xin mạn phép đăng lên để tất cả các bạn cùng đọc và cùng mơ ước với Ngọc Thanh một chuyến về thăm quê hương và trường xưa bạn cũ . Riêng với Ngọc Thanh , Mi làm ta phải sửa dấu bài đọc này để đăng lên trang blog cho nên văn chương của ta bay mất , chứ nếu không ta đã đăng bài “kỷ niệm một chuyến đi” cho các bạn cùng đọc rồi , thôi đành hẹn các bạn dịp khác nhe….
-----------------------------------------------------------
Thân chào các bạn !
Trang Blog của Ngọc Thanh như một món ăn tinh thần , có ngày không vào xem một chút thì ngày hôm sau bỗng nhớ ra .... rồi vào xem Blog, nếu không ... thì thấy có gì trống vắng , giống như là trong đời sống mình thiếu thiếu một cái gì ... cần thiết vậy .
Mặc dù Tùng chưa viết gì nhiều , chưa bộc bạch cùng các bạn nhiều . Nhưng Tùng rất trân trọng tình bạn của các bạn , Tùng vẫn nhận được thông tin của các bạn hàng ngày trên trang Blog Ngọc Thanh .
Tùng rất xúc động khi gặp lại hình ảnh của hai bạn học chung lớp 12C2 là Ngọc Lân và Võ Thanh Hào . Tùng có quan tâm đến hai bạn , Tùng nhớ Lân nói giọng miền Trung , hồi đi học Lân có cái rất chịu khó và chăm chỉ , nét chữ thì viết nhỏ rí , bạn học thì không giỏi nhưng được cái có đức tính rất cần cù , nhẫn nại , vì vậy bạn thành công . Tùng chúc Lân luôn thành công và đạt được điều mãn nguyện .
Còn Võ Thanh Hào , hồi đi học viết nét chữ rất đẹp Hào ít khi dùng chữ in mà luôn dùng chữ hoa khi đầu bắt đầu câu văn họăc danh từ riêng và Tùng nhớ Hào rất hay dùng mực tím để viết bài nên tập vở Hào rất đẹp, chúc hào mau mạnh khỏe vượt qua khó khăn và tin yêu cuộc sống hơn vì có những người bạn thâm giao .
Vài hàng góp ý kiến với các bạn về nội dung của bạn Ngọc Thanh nêu trong mail nầy . Ý kiến Tùng là hoan nghênh hết mình nội dung của bạn .
Lâu rồi Tùng cũng mong có dịp bước vào nhìn lại trường xưa nơi nơi mình cũng đã có một thời buồn vui kỹ niệm ... , trước đây Tùng cũng có mấy lần , chỉ một mình , âm thầm đến để chỉ là nhìn lại ngôi trường , mình đi vòng vòng bên ngoài thôi cũng được rồi , đi chung quanh sân khu khuôn viên trước nhà thờ đến trước cánh cổng trường rồi ngước lên nhìn hướng trái , thấy cái trường rồi đi trở lại ... rồi đi về ... Ngày hôm đó thấy lòng thanh thản lạ . Vui hồn nhiên , vì lúc đó mình bổng thấy mình trẻ lại và khờ khạo như ngày nào còn con nít . Sợ thầy giám thị chợt bước ra ... kiễm tra ...
Cám ơn cuộc đời đã cho Tùng có " một thời để nhớ và một thời để quên ....? "
Và Tùng cũng cám ơn ngôi trường đã cho mình có bạn ... có bạn ... có để nhớ .
Thân chào các bạn.
LHT12C2
-------------------------------------------------------
Tao thấy ý kiến của hai vợ chồng mầy cũng rất là hay, nhưng để thực hiện được phải nói rằng chúng ta phải rất cố gắng dữ dội và phải có một cái tâm rất lớn mới hy vọng thành công ! với lại tụ tập không biết có dễ dàng không ?
Đơn ca thì dễ, hợp ca thì tụi mình cũng nhiều đứa biết, còn múa và quy tụ con cái không biết có được như mình nghĩ không ? Hy vọng điều đó sẽ thành hiện thực " một cây làm chẳng nên non, trăm cây chụm lại nên hòn núi cao ".
Mong rằng không phải là ba mươi năm sau nữa. Tao nhiệt liệt góp phần
Chúc sớm có một ngày đoàn tụ không xa
Gì chứ riêng tao sẽ hát bài " trường củ tình xưa " chịu chứ
Thân
Thùy Dương