Bích Diêu cho tôi biết Ngọc Nga đã đến VN an toàn ngày 6/12, sau những ngày bị ảnh hưởng bão, Sài gòn đã đón Ngọc Nga và gia đình trong một ngày nắng gắt.
Đời sống và công việc bận rộn hàng ngày làm cho tôi quên đi, nhưng mỗi lần nghe tin có bạn về nước thì trong lòng tôi lại nao nức nỗi nhớ nhà. Lại thêm ông xả tôi chen vào " vậy thì năm sau mình về ", trí tưởng tượng của tôi lại càng bay xa hơn. Tôi tưởng tượng ngay đến lúc được đặt chân về tới đất Sài gòn, được đi lang thang trên những con phố lúc nào cũng đầy người, đầy tiếng động, đầy hàng quán và nhất là được đi ăn hàng cả ngày.
Nói đến ăn hàng, thú thật với các bạn, cái nôn nóng về VN để thăm gia đình, gặp lại bạn bè là một lý do, nhưng cái thú vị của đi ăn hàng ở sài gòn cũng là lý do hấp dẫn những người nước ngoài chúng tôi một phần khá lớn. Bất kỳ người nào đi về VN khi trở sang đây cũng phải nhớ những món mình đã ăn ở VN để kể " làm quà " cho bạn bè. Thậm chí phải nhớ đã ăn ở đâu, giá tiền bao nhiêu để kể cho chi tiết thêm. Lần đầu tôi về nước chỉ có một mình, có lẽ vì nhớ chồng nhớ con nên chẳng biết đi ăn hàng, tôi mất bốn ký. Lần thứ hai về với chồng con, chỉ mất có hai ký. Lần tới chắc chắn tôi sẽ ăn hàng " báo thù ".
Các quán ăn, quán gánh ở Sài Gòn mở cửa bán dạo cả ngày, từ 6 giờ sáng đến 12 giờ khuya. Không chuyên về một món ăn riêng biệt nào, bất cứ ai trong chúng ta đều có thể tìm được " sự ẩm thực " đa khẩu vị của Bắc-Trung-Nam đều hội tụ tại Sài Gòn.
Ngay buổi sáng thật hạnh phúc khi được ngồi với những người bạn thân, chầm chậm nhìn " từng giọt từng giọt cà phê lọc qua phin thời gian nhỏ xuống đời những buồn vui ". Bạn có thể ghé bất cứ quán cà phê " cóc " nào ở trên hè phố của Sài Gòn nhìn dòng người ngược xuôi hối hả đi làm mỗi sáng, hoặc yên tĩnh hơn, bạn có thể ghé vào một quán nhỏ khiêm tốn nào đó mà bất cứ con đường nào của Sài Gòn cũng có để tìm cho mình một góc nhỏ uống cà phê buổi sáng. Tôi không biết uống cà phê cho nên mục này tôi chỉ viết theo cảm nghĩ của Anh Loan khi nó về VN năm trước. Và do vậy một ngày của tôi ở Sài gòn sẽ bắt đầu bằng một cuộc tranh lùng các món ăn.
Tôi sẽ đi ăn bánh cuốn Lạng Sơn, mỗi đĩa được kèm theo hai lát chả quế vàng rộm và hành phi mới ngửi qua đã phát thèm. Bánh cuốn Tây Hồ, Bánh cuốn Đa Kao thành danh đã lâu với món bánh cuốn nhân thịt. Ngoài bánh cuốn, chả và rau ra, người ta còn rắc thêm một ít bột tôm chấy khô. Hay hàng gánh bánh đúc chấm tương bắc đúng kiểu hoặc những quán bún mộc chan nước dùng trong veo với giò sống ngọt lừ, hay những tô bún thịt nướng thơm lừng. Cũng có thể mua xôi gấc, xôi gà, xôi lạp xưởng với giá vô cùng bình dân. Vắt xôi được đựng bằng hộp xốp kèm theo chiếc muỗng nhựa để bạn có thể mang tới quán cà phê cóc vỉa hè ngồi ăn tạm.
Cũng có thể tôi sẽ đi ăn phở. Phở cơ bản vẫn là hai loại gà và bò thường được gọi là phở Bắc. Phở Hiền Vương với những chú gà béo ngậy, những tảng thịt bò lớn treo có lớp trong tủ kính dọc theo đường Võ Thị Sáu và Pasteur. Trong khắp thành phố hầu như con đường nào cũng có quán phở Bắc mang hơi hướng Hà Nội. Sài Gòn có nhiều tiệm phở nổi tiếng, bởi đến bây giờ nó đã trở thành món ăn ưa thích của nhiều người chứ không còn là riêng của cư dân xứ Bắc. Anh Minh, ông xả tôi kể lần trước về sài gòn, có lần chỉ nội một buổi chiều ảnh đã đi ăn ba lần phở, trời ạ ! Cứ đi một quảng đường thấy đói bụng là tấp vô ăn một tô phở. Đi thêm quảng nữa gặp mưa, lại tấp vô tiệm phở vừa ăn vừa tránh mưa. Cứ thế từ Sài gòn về tới quận Tân bình là nơi anh tạm trú là ăn ba lần phở
Ngoài ra bánh bao và hủ tiếu xíu mại cũng là món ăn điểm tâm buổi sáng ưa thích. Thịt băm nát viên tròn, ngoài bọc một lớp bột. Mì xíu mại ăn với bánh mì nướng ròn lại thêm một đĩa há cảo nóng bốc khói kế bên thì thật tuyệt vời. Tôi cũng không thể nào quên mì vịt tiềm với đùi vịt hoặc cánh vịt ăn tới đâu ngọt miệng tới đó.
Hủ tiú thì đủ loại : hủ tiú Tàu, hủ tiú Nam Vang, hủ tiú Mỹ Tho, hủ tiú gà cá, hủ tiú bò kho…
Rồi còn cháo lòng nữa, cháo lòng với đủ các gia vị của nó. Tô cháo với gan, ruột, dồi, thêm chút giá, và bỏ vô cái bánh giò chó quảy.
Nếu muốn ăn sáng cho chắc dạ thì tôi sẽ đi ăn cơm tấm. Cơm tấm đủ loại, cơm tấm bì , cơm tấm chả, cơm tấm sườn..dĩa cơm tấm phải có chút mở hành và nước mắm có chút đồ chua mới ngon.
Có thể tôi sẽ đi ăn các món Huế : bánh bèo chén nhỏ, bánh ướt thịt nướng, chạo tôm nướng mía, bánh khoái. Món đặc biệt được yêu thích nhất với hương vị độc đáo riêng là món cơm sen. Cơm được chiên với tôm, thịt và hạt sen. Khéo léo là ở cách trình bày: một lá sen được uốn cong trải trên đĩa, cơm đặt gọn bên trong, xung quanh trang trí thêm cánh sen trông vừa lạ mắt vừa thoảng hương sen tự nhiên rất đặc sắc.
Hôm nào mà tôi cảm thấy muốn " thoát cỏi trần tục " thì tôi sẽ đi ăn cơm chay . Mang tiếng là cơm chay nhưng đều có những cái tên nghe rất mặn : lẩu thập cẩm, gỏi tôm cua, gà rô ti, tôm lăn bột chiên, heo quay, bánh xèo, v.v...
Ông xả tôi vốn người ở Bạc Liêu, thế nào ông cũng đòi đi ăn các món phương Nam như hủ tíu Mỹ Tho, bún mắm, hủ tíu Nam Vang. Nhưng ăn xong thì phải cho tôi tráng miệng với sương sa hột lựu làm từ củ năn xắt nhỏ, bao bột bên ngoài, ăn giòn, dẻo, cùng vị bùi của đậu xanh và béo của nước dừa. Ăn xong phải giải khát với đủ loại nước ép trái cây tự nhiên : cóc, ổi, nho, dưa hấu...
Buổi trưa thì tôi sẽ đi tìm ăn những món canh chua cá bông lau, canh chua thơm cá lóc, cá rô, trê, cá kèo kho tộ ăn với dưa ngó sen hay món thịt đông lạnh, dưa giá, thịt kho tàu, hột vịt, canh khổ qua hầm nhồi thịt, cà pháo, canh rau đay độc đáo vv...Nhưng đi ăn hàng quán nào hay ăn món gì thì ăn cũng phải cho tôi một dĩa rau muống xào tỏi. Lần trước anh Minh về một mình, mỗi lần đi ăn ở đâu cũng phải ăn cho tôi một dĩa rau muống xào tỏi. Có lần đi ăn với gia đình, ảnh kêu rau muống, bà bô tôi la trời nói sao mắc quá, ở nhà bà đi chợ mua bó rau muống có một ngàn, ăn hai lần mới hết. Thế mới biết dân nước ngoài nhiều khi thèm ăn kỳ cục.
Đến đêm thì tới các địa điểm bán bánh xèo. Bánh xèo là loại bánh đặc biệt miền Nam làm bằng bột gạo hòa với nước dừa cho thêm chút nước nghệ vàng cho đẹp rồi chiên với thịt ba chỉ, tôm bạc, đậu xanh, giá tươi và củ đậu. Ăn bánh với rau sống và cải bẹ xanh chấm với nước mắm tỏi ớt pha lẫn nước cốt dừa. Thịt vịt không là món ăn hảo đối với tôi, nhưng nhà ba má tôi ở gần khu Thanh đa thì tại sao mình không đi ăn thử. Nói tới thịt vịt thì khu du lịch Thanh Đa có ba quán bán thịt vịt luộc nổi tiếng : vịt luộc rất mềm, thịt ngọt, chấm nước mắm gừng. Ở Sài Gòn, ăn đêm chưa phải là một cái thú, nhưng nó lại là một phần không thể thiếu làm nên bộ mặt đời sống của Sài Gòn khi màn đêm buông xuống. Đi ăn tối còn có món cháo, Cháo trắng ! Bởi trước khi đi ngủ, ăn cháo nhẹ bụng, nhẹ cả tiền, mà lại không phức tạp, mất thời gian. Người quen ở đây đặt cho tôi cái danh hiệu " Thanh Bạch chúc " bởi vì ông xả tôi thích ăn cháo và vì tôi nấu ăn rất dở, chỉ trừ món cháo trắng là tôi nấu rất giỏi và thường xuyên. Nhưng về tới Sài gòn thì ai lại chỉ ăn cháo trắng không thôi ! Bởi cùng với món bình dân ấy là vô vàn những thức ăn kèm, hấp dẫn mà vẫn bình dân. Thí dụ cháo trắng ăn với hột vịt muối hay hột vịt bắc thảo, trứng chiên 3 màu. Lòng đỏ được dầm ra, ngào cùng với cháo, làm cho món cháo trắng bình thường chuyển màu, tỏa ra mùi ngầy ngậy beo béo đủ làm ứa nước bọt . Nếu như hôm nào tôi làm sang thì dùng cháo trắng với cá cơm, cá bống kho tiêu, cá cơm sấy mè, cá cơm chiên hoặc con ruốc cháy tỏi, ba khía ngào, tôm rim. Cháo ăn với thịt, có thịt kho tiêu hay các loại chà bông cá hoặc chà bông thịt. Hay là ăn cháo một cách " chay tịnh " hơn cũng có thể ăn món cháo trắng với các loại dưa món, dưa mắm, cà mắm hoặc cải xá bấu xào tôm khô. Các loại bánh mặn thì có bánh hỏi, bánh bèo, bánh khọt...Trong khi đó bánh bèo bì Bà Rịa vừa có nhân đậu xanh hầm nhừ tán nhuyễn, vừa được rắc thêm tôm chấy giã mịn rồi lại kèm thêm bì trộn với thịt ba rọi. Bánh được đổ khuôn từng chiếc một, chỉ lớn bằng đầu ba ngón tay chụm lại, ngọt và chắc. Đi ăn một mình chắc không vui, tôi sẽ rủ bạn bè, nhưng đặc biệt đi ăn chè thì tôi không rủ Bích Diêu, nó không thích ăn chè. Nói đến chè thì tôi sẽ tìm ăn cho đủ các loại chè đậu hũ hạnh nhân, chè mè đen, chè đậu phộng, chè khoai lang, chè đậu xanh, chè đậu đỏ, chè thạch dừa, nhãn nhục, sâm bổ lượng, chè củ năng, chè hạt sen...Chè mè đen (chí mà phù) chỉ đơn giản là mè đen rang xay chung với gạo, nhưng phải canh lửa thật kỹ, rang mè vừa thơm thì phải nhấc xuống ngay, để chậm vài ba giây, mè có vị đắng khét và phải đổ bỏ Nếu thực hiện đúng như dự tính của tôi thì sau ba tuần lễ ở sài gòn, ngày lên máy bay trở sang tây tôi phải đóng thêm tiền vé vì " quá tải ". Còn bây giờ, trong khi chờ đợi lại được đặt chân trên đất nước và lang thang đi ăn hàng ở Sài gòn thì tôi phải đi kiếm cái gì bỏ vào bụng cái đã. Chén cơm nóng ăn với miếng tương chao chắc được đó. Hẹn gặp lại Sài gòn và những món ăn thuần túy một ngày khác vậy.
Dạo phố Sài Gòn thì thế nào tôi cũng tìm đến các món hải sản. Ngoài các món ốc hấp gừng, cua rang me, món mắt cá ngừ đại dương. Mắt cá to gần bằng bát cơm, nếu nấu với rau ngót hoặc măng chua ăn vừa ngọt, vừa bổ. Hoặc món cá cơm trộn với gỏi xoài. Trứng cá thu được chế biến theo nhiều kiểu như chiên giòn, hấp nấm, cần tây vv...