Tin Dũng Tiến sắp về chơi ở Sài gòn, không nhiều thì ít, cũng gây xôn xao trong đám bạn bè, là đề tài cho các bạn bàn tới trong những ngày này. Tôi chắc các bạn ở việt nam thì thế nào cũng bàn tán với nhau là trong những ngày Tiến ở sài gòn mình sẽ lợi dụng để họp mặt các bạn, rồi coi xem sẽ tìm nhà hàng nào để gặp nhau, sẽ đặt những món ăn gì....Chỉ có một người bạn ở xa về mà chắc là bao nhiêu người lo lắng chuẩn bị đón rước như với một quan khách. Chắc hẳn ai cũng muốn đưa ra ý kiến của mình Còn số bạn ở nước ngoài, như tôi chẳng hạn, thì lại tưởng tượng đến những ngày Tiến ở sài gòn chung vui với bạn bè mà...tủi thân ! Không biết tới khi nào thì mới tới lượt mình cũng có được cái nô nức cho chuyến đi về thăm quê hương, gặp lại người thân bạn bè, bỏ qua một bên và trong khoảnh khắc quên đi những bận rộn của công việc và đời sống hàng ngày trong ít nhất vài tuần lễ ?
Một hôm hai vợ chồng tôi nhắc đến chuyến về việt nam lần trước, câu chuyện quanh đi quẩn lại rồi cũng phải đến đoạn làm sao cho có tiền để làm một chuyến du lịch xứ nhà. Ông xả tôi đưa ra ý kiến liền :
Có thể mình sẽ viết thư cho giám đốc hãng hàng không ca bài " con cá sống vì nước ", kể lể với ông rằng thì là ông có biết ông là người có phúc nhất không. Mỗi khi muốn đi chơi ở đâu thì ông chỉ cần xách va li ra phi trường là có máy bay cho ông đi. Có bao giờ ông phải bận tâm lo nghĩ như chúng tôi rằng muốn đi về thăm quê hương, chúng tôi phải làm việc quần quật trong nhiều năm trời, không dám đi nghỉ hè ở chổ khác, không dám ăn xài rộng rãi, để cuối cùng sau khi mua xong vé máy bay và đi chơi về một chuyến lại phải làm trả nợ thêm vài năm nữa. Ông xả tôi nghĩ rằng biết đâu ông giám đốc hãng máy bay sẽ cảm động mà cho không vé máy bay không lấy tiền
Còn một cách nữa là đến gặp giám đốc nhà băng, cũng ca bài con cá sống vì nước, bảo với ông rằng " mỗi ngày ông nhìn thấy và nắm tiền trong tay không biết là bao nhiêu, có giây phút nào ông cảm thấy chán tiền không ? nếu có thì hãy gọi chúng tôi đến cho chúng tôi một ít, với số ít đó chúng tôi có thể mua vé máy bay về thăm nhà "
Sau khi nghe hai đề nghị trên, tới phiên tôi cũng góp ý " hoặc là mình sẽ viết thư lên các đài truyền hình, đề nghị với họ sẽ về việt nam cùng với phái đoàn quay phim làm một cuốn phim phóng sự về các món ăn thuần túy. Tiền vé máy bay, di chuyển, ăn ở... trong thời gian tại việt nam sẽ do đài truyền hình đài thọ. Mỗi ngày mình sẽ đi dạo khắp các tiệm ăn ở sài gòn hay về các tỉnh, từ nam ra bắc, ở mỗi nơi sẽ giới thiệu những món ăn đặc biệt của nơi đó. Lẽ dĩ nhiên mình sẽ vừa đóng vai trò thuyết minh, thông dịch và quan trọng nhất là người " nếm " các món ăn. Hay còn một cách nữa là đề nghị họ mời Anh Loan, Ngọc Toàn từ mỹ ; Ngọc Nga, Phước Tính, Minh Trí từ úc ; Tống Hùng từ canada và Ngọc Thanh từ pháp, tất cả về sài gòn làm một phóng sự mang tên " cuộc gặp gở cựu học sinh sau ba mươi năm " để nói lên tình cảm bạn bè của tụi mình như thế nào sau nhiều năm ở xứ người. Chắc chắn cuốn phim này sẽ đạt vì hiện nay đời sống và phong tục thuần túy của xứ ta thu hút rất nhiều người ngoại quốc. Sau lần làm phim này biết đâu mình còn được trả thêm một ít tiền, như vậy là sẽ có tiền rủng rỉnh về chơi thêm lần nữa..."
Ông xả tôi bảo đây là những đề nghị rất lương thiện, mình không lừa gạt ai để kiếm tiền mà mình cũng chẳng mất mát gì, cùng lắm là mất con tem gởi thư đi thôi.
Trên đây chỉ là câu chuyện bàn giữa vợ chồng tôi trong một lúc mơ mộng, nói xong để hai vợ chồng cười vui với nhau. Thật sự thì tụi tui chưa thực hiện những điều nói trên, nhưng viết ra đây cho các bạn xem, biết đâu trong số chúng ta sẽ có người nhận thấy đây là những dự án có thể thực hiện được và đi đến được kết quả như ý muốn thì sao ? Và biết đâu nếu Anh Loan, Ngọc Nga, Tống Hùng, Ngọc Toàn, Minh Trí....mà kiếm được vé máy bay kiểu này thì mình sẽ có ngày được gặp lại nhau sau bao nhiêu năm xa cách tại sài gòn