Overblog
Suivre ce blog Administration + Créer mon blog
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:22
 

Hôm nọ đọc bài "Câu hỏi tình yêu" của bạn Bích Diêu, tôi dự định viết bài liên quan đến bài nầy , nhưng do mắc bận làm báo cáo nên tạm gác lai, hôm nay nghỉ ở nhà có việc nên mới có thời gian để viết cho trang blog để có bài mới cho các bạn đọc.

Những bài viết trước đây , tôi có đề cập đến việc : ngày xưa trong nhóm bốn đứa bạn gái của tụi tôi , tôi là người solo chưa có bạn trai cho đến khi ra khỏi trường, và cũng chưa có một mảnh tình vắt vai, mặc dù tôi cũng có rất nhiều người quan tâm đặc biệt, chắc có lẽ tại lúc đó tôi chưa biết yêu là gì và cũng không biết những người quan tâm đến mình đặc biệt là tại sao? Chỉ nghĩ là bạn bè, và chỉ quan tâm đến học hành vì lúc đó ba tôi là một người rất khó đối với con gái, và đặc biệt hơn nữa là gia đình tôi có tới năm chị em gái, không khó thì có mà chết chắc, hi hi...

Tình yêu thì nói thật, mỗi người hiểu một kiểu theo cảm nhận của mình, riêng tôi thì có lẽ kinh nghiệm về vấn đề nầy cho dù không bằng ai , nhưng có lẽ viết theo cách nghĩ của tôi xem các bạn có đồng ý theo quan điểm nầy hay có suy nghĩ khác thì chúng ta cùng tranh luận và tìm dược lời giải đáp cho bài của bạn Bích Diêu nhé !

Ngày xưa, tôi chỉ nghĩ về tình yêu thật rất là đơn giản các bạn ạ ! Tôi nghĩ rằng nếu có một ai đó quan tâm đến một người, và cho đến một ngày nào đó sự quan tâm nầy được đáp lại và hai người thương nhau gọi là yêu nhau, cho đến một ngày cùng muốn chung một mái nhà với nhau thành một gia đình, sống đến răng long đầu bạc… .

Khi đã thành một "gia đình" thì cả hai đều ước muốn làm cho hai chữ nầy mỗi ngày một tốt lên và cùng nhau lái con thuyền nầy đến đích ….Nhưng , chữ nhưng nầy thật ra rất quan trọng đó các bạn , bởi vì khi trưởng thành mỗi người trong chúng ta lại có cái nhìn tình yêu khác đi không như những ngày còn rất " trẻ người và non dạ" , tôi thử đặt ra rất nhiều trường hợp để các bạn qua bài viết của tôi , chúng ta có thể suy gẫm và xem mình ở trường hợp nào nhé ! Tôi cũng xin nói trước với các bạn rằng , bài viết nầy của tôi chỉ để nói lên những cái thực của cuộc đời, và những cái thực của chúng ta khi bước vào ngưỡng cửa trưởng thành của mỗi người mà thôi .

Trường hợp thứ nhất, được người khác quan tâm và đáp lại như tôi nói ở trên , có khi chúng ta nghĩ đã là tình yêu và yêu nhau. (Ở đây có khi hiểu ra mới một người là yêu thôi , còn người kia có thể cảm động vì lòng quan tâm đó mà đáp lai, phía đáp lại thi không rõ ràng đã yêu chưa hay nhầm tưởng là mình đã yêu ?)

Trường hợp thứ hai, vì cuộc sống khó khăn phức tạp, hai con người khác phái đến gần nhau, chung nhau gánh vác khó khăn, rồi cũng thương nhau và sống với nhau thanh một gia đình chúng ta cũng nghĩ là yêu nhau ( nhung không biết có phải là tình yêu dích thực không?)

Trường hợp thứ ba , hai người khác ngôn ngữ , khác quốc tịch khi còn trẻ gặp nhau, đến với nhau và chung sống để thành một gia đình (cũng nghĩ là yêu nhau chứ sao là không nhỉ?)

Cho đến bây giờ , đôi khi có những người bạn đời có lúc thực sự chưa hiểu hết nhau trong cuộc sống và có người cũng không nghĩ đến điều nầy , thực sự có hiểu nhau và trân trọng nhau , phù hợp nhau về sở thích thì mới cùng nhau đi hết đọan đường đời đầy chông gai các bạn a ! Chỉ có tình yêu mới làm được điều mầu nhiêm đó thôi .

Nhưng các bạn ơi, theo tôi tình yêu đích thực lại khác các bạn a ! Như bài viết Bích Diêu đã đăng trên trang blog , khi bạn yêu một người – cho dù bạn không sống cùng người ấy nhưng tâm tưởng bạn luôn luôn không rời khỏi người ấy, cho dù ở cách xa nhau một vòng trái đất hay người ấy không còn nữa , khi vui vẻ hay đau khổ người ấy luôn hiện hữu thì mới gọi là yêu, bạn có thể khóc vì người ta bất cứ lúc nào ? Ước muốn của bạn về người ấy có khi thật rất bình thường nhưng bạn cảm thấy rất là vui : một lá thư, một lời thăm hỏi, một chút động viên bạn khi khó khăn………đều làm cho bạn trân trọng . Trong lòng bạn suy nghĩ về người ấy cả đến lúc sẽ về già thì các bạn ơi . Theo tôi đó là tình yêu đích thực, và khi bạn đau khổ thì người ấy xót xa và đến với bạn ngay là người đầu tiên mà không là ai khác, cho dù bạn đang đau khổ vì một người khác , không phải là họ.

NHỮNG GÌ BIẾT TÔI ĐÃ VIẾT HẾT , MONG CÁC BẠN TRAO ĐỔI VÀ TRANH LUẬN VỀ VẤN ĐỀ NẦY CÁC BẠN NHÉ, CÓ NHIỀU Ý KIẾN THU THẬP VÀ HỌC HỎI VẪN TỐT HƠN

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:20
 

Trong khi chờ đợi Tiến về đến sài gòn cùng chung vui với bạn bè, ban biên tập chúng tôi xin gởi đến Dũng Tiến lời chúc mừng nhân ngày sinh nhật của bạn hôm nay.

Hy vọng rằng những lời chúc tốt đẹp nhất của chúng tôi sẽ cùng bạn đồng hành trong dịp về thăm quê hương lần này và những ngày tiếp đó

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:19
 Từ khi nhận được bài hát " Nhớ sài gòn " của Anh Loan gởi, tôi không như Anh Loan " ước ao có được đôi cánh để được bay trở về , gặp lại những khuôn mặt bạn bè thân quen... ". Tôi chỉ nghe bài hát một lần nhưng ông xả tôi thì ngày nào cũng mở bài này ra nghe hết giờ nọ qua giờ kia, thế là không muốn tôi cũng " bị " những lời nhạc len vào tai mỗi ngày, dù cho tôi không nhớ dai diết sài gòn trong lúc này nhưng cũng phải bận tâm nghĩ đến đôi lúc. Thêm nữa, khi biết rằng Dũng Tiến sắp về thăm sài gòn, thì lại thấy cũng hơi nôn nao, thôi thì bây giờ chưa về được thì tôi nhờ Dũng Tiến mang lời thăm hỏi về cho bạn bè vậy.

          Vậy xin Tiến hãy mang lời chào thân thiết đến tất cả bạn bè của chúng ta. Hãy trao dùm tôi cái bắt tay thật chặt với các bạn trai.

          Đặc biệt với Tí Dzua Đình Sáu thì hãy cú lên trán hắn một cái thật đau với lời nhắn của Ngọc Thanh " cậu lo cất nhà cho thiên hạ để làm giàu nhưng khi nào thì có một mái ấm cho bạn bè để chúng tôi có thể nhớ đến quê hương như qua bài hát của Khánh Ly : " tôi nhớ căn nhà xưa bên khu vườn cà, nơi những sớm mai nằm nghe nắng ròn trên mái..."

          Hãy béo tai Gà mên Quang Trung kèm theo giọng trách móc : " cái tình bạn nâng niu như bình pha lê của Trung cất vào tủ chắc đã trở thành đồ cổ trong bảo tàng viện nên chẳng bao giờ nghe Trung nhắc đến bằng cách viết thư thăm hỏi bạn bè "

          Hãy vỗ thật mạnh vào vai Tí mỡ Anh Tuấn và nhắc hắn nhớ đọc trang blog thường xuyên hơn nhá.

          Còn với các bạn gái, nếu là tôi về thì tôi sẽ ôm từng bạn gái trong tiếng cười tiếng nói. Nhưng với Tiến thì chỉ xin nhờ Tiến gởi lời thăm hỏi đến từng người một, đừng bắt chước tôi ôm các bạn gái thì coi chừng ông xả tụi nó uýnh gẩy lổ mũi, cha mẹ nhìn không ra đó.

          Những ngày ở sài gòn thì nhờ Tiến đi ăn hàng dùm cho tôi. Không cần phải đến " Sông trăng " hay " Núi trời " gì cả, chỉ cần đi ăn vặt trên những vĩa hè thành phố là đủ.

          Buổi sáng hãy đến khu Tân định ăn xôi, trước nhà thờ Tân định có một xe bán đủ các loại xôi : xôi gà, xôi lạp xưởng, xôi bắp, xôi gấc...Nhưng bên lề đường trước mặt đó sáng nào cũng có một cụ già với hai mâm xôi đậu xanh nho nhỏ, ngồi ngay dưới đất. Hàng xôi đủ loại trước mặt trông hấp dẫn hơn nhưng lần về trước thường thì ngày nào tôi cũng mua với cụ già hai gói xôi mặc dù sau đó phải đi năn nỉ người khác ăn dùm

          Tiến có thể đi chợ Bà chiểu ăn tô cháo lòng, xin tô cháo với huyết, dồi, tim, ruột ( đừng bỏ gan, tôi ghét ăn gan ), cho thêm ít giá vô cho ngon và xin thêm cái bánh giò chó quảy chấm vô cháo. Sau đó đi chợ Bà Chiểu thì nhớ ghé vào giữa chợ có hàng bán đậu hủ chiên, nhớ nói với bà bán hàng cho xin một gói đậu hủ vừa chiên vàng vớt ra khỏi dầu nóng và ăn ngay tại chổ, không cần muối mắm gì cả

          Buổi trưa đi ăn cơm ở đâu cũng được nhưng nhớ ăn dùm tôi một dĩa rau muống xào tỏi. Tiến có thể đi ăn cơm đập ( ở đường gì đó quên rồi, nhưng Tiến có thể hỏi các bạn bên đó chỉ cho ), cơm đập đặc biệt là dề cơm cháy cứng nhưng phải chan canh chua hay nước cá kho vào thì mới ngon. Ăn cơm xong thì nhớ uống cho ly nước mía có vắt vô trái tắc

          Buổi chiều thì vào chợ An đông ăn đủ loại cơm : cơm tấm, cơm chiên ba màu, cơm thập cẩm... Sẳn đó ghé vô hàng bán đủ bánh mứt mua về làm quà cho gia đình, mứt me, mứt chanh, mứt tầm ruột, mứt mãng cầu...À quên, ăn cơm xong thì uống một ly sinh tố mãng cầu béo ngậy cho mát ruột

          Buổi tối có đi dạo thì hãy ghé vào xe bò bía trên đường Hai Bà Trưng, đối diện với công viên Lê văn Tám, chiều nào cũng có nhiều nhóm người chơi đá cầu trước công viên, mình vừa thưởng thức những cuốn bò bía bằng ngón tay cái cuốn tại chổ nóng hổi vừa xem đá cầu, bảo đảm vừa ngon miệng vừa đã mắt

          Tôi không biết uống cà phê nên không nhờ Tiến la cà ở những quán cà phê sài gòn vào buổi tối, nhưng nếu có thể thì Tiến đi ăn chè dùm. Vô chợ Bến Thành thì có đủ cả : chè thưng, chè đậu đủ loại, chè bà ba, chè chuối, bánh lọt nước cốt dừa....

          Giữa các bữa ăn Tiến cũng có thể ăn quà vặt như chuối nướng, khoai mì chà bông, bánh tráng phết đường, bánh cam bánh còng ( bánh này chỉ có tôi thích, Ngọc Nga nó ghét lắm ), trên các đường phố sài gòn chổ nào cũng có thể tìm ra những thứ này

          Nếu Tiến thương lượng được với bà bán hàng để ghi sổ nợ thì tốt, nếu không thì xin Tiến ứng tiền ra trả trước rồi đến khi tôi về thì tôi sẽ ăn dùm lại cho Tiến để bù vào. Còn một điều cuối cùng nữa là từ bây giờ Tiến nhịn ăn là vừa, cho đến ngày về việt nam thì mới mong hoàn thành được những điều tôi nhờ vả chứ không thì ở việt nam mấy tuần lúc trở qua mỹ bà xả sẽ nhìn không ra đâu

          Đó, tôi chỉ nhắn gởi Tiến có ít điều đó thôi. Tiến hỏi thử Anh Loan và Ngọc Nga xem tụi nó có nhờ gì không, dù sao thì Tiến cũng trả một lần vé máy bay thôi, đi một công mà được nhiều chuyện.

          Cám ơn Tiến nhiều lắm nha

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:18
                                Ánh xạ cuộc đời đưa anh đến với em 
                        Qua những lang thang trăm nghìn toạ độ 
                        Em số ảo ẩn mình sau số mũ 
                        Phép khai căn em biến hoá khôn lường 

                        Ôi cuộc đời đâu như dạng toàn phương 
                        Bao kỳ vọng cho khát khao tiến tới 
                        Bao biến số cho một đời nông nổi 
                        Phép nội suy từ chối mọi lối mòn 

                        Có lúc gần còn chút Epsilon 
                        Em bỗng xa như một hàm gián đoạn 
                        Anh muốn thả hồn mình qua giới hạn 
                        Lại chìm vơi cạn mãi giữa phương trình 

                        Tình yêu là định lý khó chứng minh 
                        Hai hệ tiên đề chênh vênh xa lạ 
                        Bao lô gic như giận hờn dập xoá 
                        Vẫn hiện lên một đáp số cuối cùng 

                        Mẫu số niềm tin đâu dễ quy đồng 
                        phép chiếu tình yêu nhiều khi đổi hướng 
                        Lời giải đẹp đôi lúc do lầm tưởng 
                        Ôi khó thay khi cuộc sống đa chiều 

                        Bao chu kỳ, bao đợt sóng tình yêu 
                        Anh khắc khoải cơn thuỷ triều cực đại 
                        Em vẫn đó bờ nguyên hàm khờ dại 
                        Nơi trái tim anh, 
                        em mãi mãi là hằng số vô biên

                        Ðời tổng hợp bởi muôn ngàn mặt 
                        Mà tình em là quĩ tích không gian 
                        Kiếp nhân sinh những hàm số tuần hoàn 
                        Quanh quẩn chỉ trong vòng tròn lượng giác 
                        Anh không muốn cuộc đời đầy Sin Cos 
                        Sống khép tròn trong cộng trừ nhân chia 
                        Cạnh góc đối! Ôi phức tạp vô cùng 
                        Mà hạnh phúc chính là đường biểu diễn 

                        Sống yên bình vào vòng đời tịnh tiến 
                        Ðâu phải là nghiệm số của lòng trai 
                        Anh muốn lên tận cực của thiên tài 
                        Ðể đo lấy bán kính trần gian vũ trụ 
                        Nếu dòng đời toàn là thông số 
                        Bài toán tình là căn thức bậc hai

                        "Phương trình" nào đưa ta về chung lối 
                       "Định lý" nào sao vẫn mãi ngăn đôi 
                        "Biến số" yêu nên tình mãi hai nơi 
                        Điểm "vô cực" làm sao ta gặp được 

                        "Đạo hàm" kia có nào đâu nghiệm trước 
                        Để "lũy thừa" chẳng gom lại tình thơ 
                        "Gia tốc" kia chưa đủ vẫn phải chờ 
                        "Đường giao tiếp" may ra còn gặp gỡ 

                        Nhưng em ơi! "Góc độ" yêu quá nhỏ ! 
                        Nên vẫn hoài không chứa đủ tình ta 
                        Tại "nghịch biến" cho tình mãi chia xa 
                        "Giới hạn" chi cho tình yêu đóng khép 

                        "Lục lăng" kia cạnh nhiều nhưng rất đẹp 
                        Tại tình là "tâm điểm" chứa bên trong 
                        Nên "đường quanh" vẫn mãi chạy lòng vòng 
                        Điểm " hội tụ" vẫn hoài không với tới 

                        Em cũng biết "tung, hoành" chia hai lối 
                        Để tình là những đường thẳng "song song" 
                        Điểm gặp nhau "vô cực" chỉ hoài công 
                        Đường "nghịch số" thôi đành chia hai ngả

                        Anh đau đớn nhìn em qua quỹ tích 
                        Tình em nào cố định ở nơi đâu 
                        Anh tìm em khắp diện tích địa cầu 
                        Nhưng căn số đời anh đành cô độc 

                        Để anh về vô cực dệt duyên mơ 
                        Cho không gian trọn kiếp sống hững hờ 
                        Chiều biến thiên là những cơn mơ. 
                        Đường biễu diễn là chuỗi ngày chán nản 

                        Em sung sướng trên đường tròn duyên dáng 
                        Anh u sầu trên hệ thống x-y 
                        Biết bao giờ đôi ta được phụ kề 
                        Anh đành chết trên đường tiếp cận 


                        Ôi anh chết cũng vì hệ số 
                        Định đời anh trong biểu thức khổ đau 
                        Như cạnh góc vuông , với cạnh huyền 
                        Gần nhau đấy nhưng không trùng hợp 


                        Qua những điều trên ta quy ước 
                        Tình yêu là 1 cái compa 
                        Vòng tròn nào dù nhỏ dù to 
                        Cũng đều có tâm và bán kính 

                        Tâm ở đây là tâm hồn cố định 
                        Bán kính là nỗi nhớ niềm thương

                        Ta gặp nhau qua phương trình thể tích 
                        Ánh mắt buồn những chẳng kém thiết tha 
                        Góc độ nào mà tính mãi không ra 
                        Hay "nghịch biến " cho lòng hoài xa cách 

                        Đời "nghịch số " nên em không oán trách 
                        "Giới hạn " lòng cho sầu khổ vơi đi 
                        "Định lý" nào mà ngăn được bờ mi 
                        Không rơi rớt hạt châu buồn hận tủi 

                        "Tâm điểm " kia chứa chút tình ngắn ngủi 
                        Nên đau buồn là "hệ luận "trần gian 
                        Tình yêu em dù chứa đựng ngút ngàn 
                        Nhưng "vô cực" là niềm đau "Bất biến" 

                        Ân tình anh dù luôn luôn "biễu hiện" 
                        Nhưng đường đời mình hai kẻ "song song" 
                        Yêu thuơng chi chỉ là những hoài công 
                        Nên "ẩn số " tình yêu không "tụ điểm

                        Là giao điểm hai tâm hồn đối xứng 
                        Là tương giao hay đồ thị hai chiều, 
                        Ai là người định nghĩa nổi tình yêu, 
                        Đầy tạp số tôi học hoài không hiểu 

                        Tôi cố định trong sân trường đơn điệu, 
                        Lặng nhìn trên hình chiếu của giai nhân, 
                        Thả hồn theo một tiếp tuyến thật gần, 
                        Theo em mãi suốt đời về vô cực 

                        Tình tôi đó chẳng cần dùng công thức, 
                        Tan trường về tôi cố sức song song, 
                        Tới ngã tư liền bày tỏ nỗi lòng, 
                        Em ngoe nguẩy từ từ tăng tốc độ. 

                        Tôi vẫn cố giử tình yêu đồng bộ, 
                        Hai năm dài đáp số giải không xong, 
                        Tin hành lang em sắp sửa lấy chồng, 
                        Lòng điên đảo trước định đề đen bạc 

                        Tôi xoay mắt theo vòng tròn lượng giác, 
                        Có thấy gì ngoài quỹ tích tình yêu, 
                        Tình đơn phương trong tam giác ba chiều, 
                        Lay hoay mãi trên chuyến đò vĩ tuyện 

                        Tìm lối thoát đồng quy hay tịnh tiến, 
                        Hệ luận nào thuyết phục nổi em tôi, 
                        Đành đi theo phân giác tận chân trời, 
                        Tìm ẩn số của phương trình vô nghiệm

Đọc xong bài thơ của Tuấn gởi đến mới thấy rằng " chữ thầy tôi đã trả đủ cho thầy ", những từ toán học này bây giờ đối với tôi đã đi vào vô cực ! Nhưng xin mừng cho bạn Tuấn vì nếu bài thơ này do chính bạn viết ra thì bạn sẽ được tặng một album hình của trang blog. Ban Biên tập.

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:17

Đã rất lâu tôi chưa viết cho trang blog vì mình đi làm xa, về nhà thì thành phố đã lên đèn , thêm nữa công việc mới đang dồn nên chưa giải quyết xong , đồng thời còn có những việc riêng không có thời gian , lại còn bị bệnh . Mặc dù thế ngày nào làm việc máy tính ở nhà tôi cũng vào trang blog , bởi vì tôi cũng là thành viên góp phần thành hình cho trang blog không ít thì nhiều , cho dù các bạn có công nhận hay không đó không phải là điều quan trọng phải không các bạn ?

Hôm nay một chút giải lao khi làm việc , tôi cố tình dành thời gian để viết cho trang blog vì nếu nói thẳng ra không cố tình thì không viết được vì tôi đang quá cần thời gian để giải quyết mọi chuyện của mình , đã vậy tôi còn bị nhiều nguời bạn thân hỏi chuyện chưa kịp giúp đã bị giận hờn , nhưng lực bất tòng tâm , chẳng biết làm sao , thôi đành xin lỗi vậy , vì chẳng ai biết và thông cảm được cho mình thì biết làm sao đây , mỗi người mỗi cảnh hiểu được thì tốt còn không thì giải thích cũng vậy thôi .

Vừa qua các bạn có gửi thư cho tôi nói về trang blog bị góp ý và phá phách , tôi thiết nghĩ các bạn nên bình tỉnh và đừng nghi ngờ nhau làm gì cho mâu thuẩn , ý kiến nào cũng có nhiều mặt và việc làm nào cũng vậy , đối với người nầy có quan điểm nầy , người kia có quan điểm khác để tranh luận , nhưng nói cho cùng ở góc độ nào đó thì hai bên quan điểm ngược nhau cũng chưa chắc ai đúng ai sai mà phải phân tích thật logic mới được . Chúng ta đã lớn thì mọi chuyện giải quyết trên cơ sở người lớn là tốt nhất .

        - Thứ nhất , tôi muốn nói ở chổ , việc làm công tác xã hội là việc làm tùy tâm tùy ý và phải thật khéo léo trong từng trường hợp , và người làm việc thiện nầy có khi còn phải kín đáo bởi vì tất cả mọi người trong chúng ta ai cũng đều đã lớn và đều đã có suy nghĩ , đều có lòng tự ái và tự trọng khi được gíup đỡ hoặc quan tâm , bởi vì điều nầy là điều thực tế tôi học được khi làm công tác Công Đòan trong cơ quan nhà nước .

        - Thứ hai , bởi vì đôi khi tôi thấy có những người được gíup đỡ còn khá hơn những người không được giúp , những người nầy họ không bao giờ nói ra việc khó khăn của họ , chẳng qua lòng tự trọng của họ có và cũng muốn tự thân và tự sức , nếu chúng ta tìm giúp thì chẳng qua là giúp họ có cơ hội vươn lên mà thôi .

        -Thứ ba , đối với những người có điều kiện hơn những người khác thì việc giúp đỡ mọi người và làm việc từ thiện là tùy lòng của họ nếu phát xuất từ tâm tốt mà ra chứ không làm việc thiện để lấy tiếng , để làm hình thức cho mọi người nhìn thấy là mình tốt như nội dung các phim ảnh xã hội đen mà chúng ta thường xem .

        -Thứ tư, có những người cũng vẫn không giàu lắm nhưng khi thấy mọi người kêu gọi đóng góp cho các việc thiện mà họ không tham gia bởi vì việc thiện của họ làm đôi khi rất là nhiều và vì họ còn có những người thân còn khó khăn mà họ phải giúp đỡ cho nên chưa thể giúp những người khác được .

Tóm lại , khi nhìn một vấn đề tôi thiết nghĩ chúng ta không nên cứng ngắc theo cách nhìn của mình hay của một vài người mà nhận định đúng sai là cách tốt nhất . Hy vọng trang blog của chúng ta có thể tồn tại , vui vẻ và có thể có nhiều bạn bè hoặc độc giả góp ý trên tinh thần xây dựng và tiến bộ .

Vài dòng cho tất cả các bạn , hy vọng chúng ta mỗi ngày một kết chặt tình thân như bao nhiêu năm nay và là điểm tựa vui buồn cho chúng ta mỗi khi mệt mỏi hay phiền muộn , bởi vì có những lúc có những bài viết của các bạn làm cho tôi có thể vượt qua đựơc khó khăn những khi cảm thấy mình đơn độc và chán nản.

Thùy Dương

 
Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:15
                                Bạn gửi cho tôi trang web 
                                đầy những nụ cười
                                Thấy bạn nét hồn nhiên còn đâu đó
                                Lạ kỳ, ngày vẫn xanh cành cây lá cỏ
                                Bạn vẫn bình thường, chỉ có mình thay đổi hơn sao?
                                Rất nhiều lần ước chạm tay với những vì sao
                                Vươn vai bay vào vũ trụ
                                Hay nhỏ nhoi hơn ngồi lắng nghe gió hú
                                Đứng giữa đại ngàn hân hoan đón những niềm tin.
                                Dựng một trang web lên
                                Thấy đời mình trống trải
                                Cô đơn, ngần ngại
                                Toan tính cả đi về
                                Đăng nhập lại đi nào về phía những ước mơ
                                Đôi khi mình tự hóa thân thành một điều gì đó
                                Đôi khi là lớn lao, nhiều khi là bé nhỏ
                                Còn hơn lật cả trang đời, vẫn
 
                                chưa biết đang ở nơi nao...!
Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:14
 

Có một chàng trai yêu cùng một lúc hai người bạn gái nhưng lại không biết mình thật sự yêu ai hơn. Và chàng đi tìm câu trả lời .Chàng gặp một nhà hiền triết, kể cho ông tâm sự của mình. Sau khi nghe xong , nhà hiền triết bảo :

- Hãy hỏi lòng con câu hỏi này và trả lời thật lòng : " Khi con vui và hạnh phúc , con muốn chia sẽ cãm giác ấy với cô gái nào ?" . Người nào con nghĩ đến sẽ là người con yêu .Tiếp đó con lại hỏi mình câu này và cũng trả lời thật lòng : " Khi gặp chuyện không vui hay phiền toái , ai sẽ là người con tìm đến để tâm sự hầu có thể vơi bớt phần nào gánh nặng trong lòng ?’’ Cô gái nào con nghĩ đến cũng là người con yêu .

- Nếu với hai câu hỏi trên con đều chỉ chọn đuợc cho mình một người, điều ấy là tuyệt vời nhất .Nhưng nếu mỗi câu hỏi đem lại cho con một lựa chọn khác , ta khuyên con nên chọn người mà con sẽ tâm sự những lúc buồn phiền.

- Trong cuộc sống thường có nhiều buồn phiền hơn là hạnh phúc . Có quá nhiều người để con gặp gỡ , để con cười vui hớn hở với họ nhưng không nhất thiết họ phải là người yêu của con . Đôi khi con vẫn có thể hưởng thụ niềm vui của mình mà không cần chia sẽ với ai . Song với phiền muộn , không có nhiều người sẵn lòng ngồi nghe con trãi lòng và chia sẽ cùng con gánh nặng ấy . Nếu một người nào đó chỉ nghĩ đến con khi cãm thấy vui vẽ hoặc chỉ có thể cùng con đùa vui , nhưng lại không sẵn lòng bên con khi con gặp những chuyện không may hoặc lại đi tâm sự những buồn phiền của họ với ai khác thay vì với con , người ấy không dành cho con tình yêu đủ lớn để vượt qua bão dông trong cuộc đời .

- Nguời luôn bên con ,làm dịu đi những đau khổ trong lòng con mới là người giữ vị trí quan trọng nhất trong tim con .Những khi gặp chuyện buồn , đó là lúc tất cả hiện ra chân thật nhất.Vậy , hãy nói cho ta biết ai là người đầu tiên hiện ra trong tâm trí con khi con gặp buồn phiền ? .

                                              Quý Anh ( Theo Wisdom from the road )

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:13

Tình hư ảo

Anh tìm em trên vòng tròn lượng giác,
Nét diễm kiều trong tọa độ không gian.
Đôi trái tim theo nhịp độ tuần hoàn,
Còn tất cả chỉ theo chiều hư ảo.
Bao mơ ưóc, phải chi là nghịch đảo,
Bóng thời gian, quy chiếu xuống giản đồ.
Nghiệm số tìm, giờ chỉ có hư vô,
Đường hội tụ, hay phân kỳ giải tích.
Anh chờ đợi một lời em giải thích,
Qua môi trường có vòng chuẩn chính phương.
Hệ số đo cường độ của tình thương,
Định lý đảo, tìm ra vì giao hoán.
Nếu mai đây tương quan thành gián đoạn,
Tính không ra phương chính của cấp thang.
Anh ra đi theo hàm số ẩn tàng,
Em trọn vẹn thành phương trình vô nghiệm.

( Toàn Phong Nguyễn Xuân Vinh )

Tôi không nhớ bài thơ của Thanh viết nhưng copy được bài thơ này để đáp lễ

 
Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:11
                                   Tôi viết tặng người em bé nhỏ

                           Những ngày ta cặm cụi sống bên nhau

                           Khi gặp em tôi dám nói gì đâu

                           Vì ta vẫn song song từng đôi một

                           Rồi một chiều ta đồng quy tại góc

                           Em mĩm cười như tiếp tuyến bên tôi

                           Tôi vội vàng phân tích nét hoa tươi

                           Và nhận thấy em xinh ở cực đại

                           Em không hiểu thì tôi đành cố giải

                           Bài toán làm bằng phương pháp phân giao

                           ................

Thời còn đi học tôi có biết bài thơ này nhưng nay chỉ còn nhớ được phân nửa. Vậy xin bạn nào có biết bài này thì gởi cho tôi phần tiếp theo để tôi bổ xung vào.

Hoặc là nếu bạn nào có tài thi văn hay thích làm thơ thì có thể viết thêm đoạn sau của bài thơ.

Những lời thơ gởi về tòa soạn sẽ được đăng lên trang blog cho tất cả các bạn thưởng lãm và người làm thơ sẽ được tặng thưởng một món quà đó là cuốn album gồm tất cả hình ảnh đã đăng trên blog từ trước đến nay

Rất mong đón nhận thật nhiều lời thơ hay của bạn bè xa gần 

Partager cet article
Repost0
12 avril 2007 4 12 /04 /avril /2007 11:09
 

Đêm đêm nhớ về Sài Gòn,

Thấy mình vừa trở lại quê Hương,

Đã gặp người một trời Yêu thương,

Cho lòng thêm chút nắng .

Thấy bạn bè thèm ngồi bên nhau,

Nhắc chuyện người chuyện đời thương đau .

 Tình chia trong đêm sầu….

 Tôi đang nghe tiếng hát của Khánh Ly để nhớ đến Sài Gòn, nhớ đến một thời đã qua, nhớ tuổi học trò , nhớ bạn bè vẫn còn nơi ấy , bỗng dưng tôi ước ao có được đôi cánh để được bay  trở về , gặp lại những khuôn mặt bạn bè thân quen , những kỷ niệm như đang lần lượt hiện ra trước mắt tôi như những đoạn phim quay thật chậm , để tôi lại có được những cảm giác thật êm đềm… 

 Mời các bạn cùng chia sẻ với tôi .

 

 http://www.bennhac.com/#/song/9033/Dem-Nho-Sai-Gon

Partager cet article
Repost0